Cái tính trăng hoa này đã ăn vào máu anh hay lại chỉ là cảm nắng và anh sẽ thay đổi?
tam su tôi 29 tuổi, chồng hơn tôi 9 tuổi, chúng tôi có một đứa con gái chung 3 tuổi. Vợ chồng tôi thu nhập tương đối khá, không xa hoa trong lối sống nhưng có của ăn của để. Tôi và chồng đang sống với ba mẹ chồng và con riêng của chồng. Trước khi đến với tôi anh đã qua một lần đổ vỡ, chính vì nguyên nhân này nên khi quyết định kết hôn với anh tôi đã gặp phải sự xì xầm bàn tán, lo ngại của bạn bè và sự cấm đoán của gia đình mình. Tuy nhiên vì tình yêu tôi đã đi theo tiếng gọi của con tim, trở thành vợ anh và mẹ của con riêng anh.
Cá nhân tôi cho rằng đến thời điểm bây giờ tôi đã, đang làm rất tốt vai trò của mình khi phải cân bằng giữa công việc tại công ty và việc nhà, tôi luôn cố gắng hoàn thành tốt trách nhiệm của mình. Cứ tưởng với tình yêu, trách nhiệm và cố gắng thì cuộc sống sẽ tốt hơn, không ngờ giữa vợ chồng tôi lại xảy ra một việc khiến động lực muốn sống tốt cùng anh gần như tắt lụi, anh ngoại tình.
Tôi nhớ như in cái ngày khủng khiếp ấy khi phát hiện ra anh có quan hệ bất chính, chẳng ai xa lạ mà chính ngay với cô bạn tôi, tuy không thân nhưng biết nhau khá rõ. Một người mạnh mẽ như tôi sốc thật sự. Đúng là người làm cho mình đau đến tận cùng chỉ có thể là người phu nu mình yêu thương nhất. Ngày hôm ấy tôi không hề ầm ĩ hay gào thét, gắng giữ bình tĩnh nhất có thể để hẹn cô bạn đến một góc cà phê để nói chuyện:
– Tôi biết chuyện chị và chồng tôi.
– Chị và chồng em không có gì cả, chỉ là chung nhóm thiện nguyện, hay gặp nhau vì hoạt động chung của cả nhóm.
– Tôi đã vô tình đọc được tin nhắn chị gửi cho chồng tôi. Thật ra, nếu chị chỉ là tình một đêm của chồng tôi hoặc là gái làng chơi thì không đáng để tôi trò chuyện, vấn đề chị lại là bạn của tôi, tại sao lại là chị?
– Em hiểu nhầm rồi, thật sự chị coi chồng em như người anh trong nhà, ngoài ra không có quan hệ tình cảm nam nữ.
– Nếu coi như là anh em thì có cần thiết phải hẹn nhau tại khách sạn không? Tôi không phải trẻ con nên chị đừng lừa dối nữa. Tôi hy vọng chị sớm chấm dứt với chồng tôi, vì chồng con chị, vì con gái bé nhỏ của tôi.
Trên đây là lượt sơ phần nói chuyện giữa tôi và bồ anh. Tôi chạy xe về nhà với tâm trạng bị xáo trộn kinh khủng vì sự việc xảy ra quá đột ngột. Đến bây giờ tôi vẫn không thể nào hiểu nổi, tại sao từng một lần ly hôn như chồng tôi, từng yêu thương tôi sâu sắc như chồng tôi lại có thể dễ dàng phản bội đến vậy. Bình tĩnh như không có chuyện gì, khi đêm đã rất khuya tôi mới khóc nghẹn cho số phận mình. Tôi ngược hướng ngược gió yêu anh, cưới anh, tận tuỵ với anh, vậy mà anh nỡ đối xử như vậy. Tôi nói hết với anh suy nghĩ của mình và yêu cầu anh kết thúc với chị bạn đáng sợ kia. Anh ôm chầm tôi đến nghẹt thở và xin lỗi.
Vượt qua nỗi đau của sự phản bội thật không dễ dàng, ai từng như tôi chắc sẽ hiểu hết những tổn thương này. Sự hờn then, nghi ngờ, đau khổ sẽ nhấn chìm tâm hồn của mình bất cứ lúc nào, tôi từng muốn ly hôn nhưng nhìn đứa con gái bé bỏng suốt ngày quấn quýt ba nó lại thật sự chùn bước. Nếu sau này, con tôi lớn lên, nó hỏi vì sao ba mẹ ly hôn thì tôi sẽ nói sự thật cho cháu nghe. Nhỡ cháu hỏi sao ba sai phạm lần đầu với mẹ mà mẹ đã rời xa ba, sao mẹ không cho ba cơ hội chuộc lỗi thì tôi trả lời cháu sao đây? Thế nên khi tha thứ cho anh tôi tự hứa với lòng mình và tuyên bố thẳng với chồng chỉ cần anh sai thêm một lần tương tự nữa tôi sẽ ly hôn ngay mà không cần đắn đo.
Những tưởng bài học cách đây một năm sẽ giúp chồng tôi trân quý những gì anh đang có, nào ngờ gần đây tôi lại phát hiện anh có những biểu hiện bất thường. Tôi phát hiện đêm khuya anh hay nhắn tin với người khác, đi làm về giờ giấc rất bất thường. Gần đây nhất là việc nói dối tôi việc về trễ là vì còn ngồi ở cơ quan để tránh mưa và bị tôi phát hiện không phải vậy. Theo phán đoán gần như chính xác thì anh thật sự đã một lần nữa phản bội tôi, lần này lại là với cô giáo dạy trẻ của con gái tôi tại trường mầm non cháu đang theo học. Mặc dù lần này không có bằng chứng xác thực nhưng cách mà chồng tôi phản ứng với những nghi ngờ của tôi rất yếu ớt và không hợp lý.
Đã là vợ thì tôi tin ai cũng có sự nhạy cảm rất đỗi đàn bà để nhận biết được những xáo trộn trong lòng chồng mình. Tôi quyết định ly hôn nhưng thật quá đỗi đáng thương cho mẹ chồng tôi và hai đứa con. Bà một đời hy sinh cho chồng con, đã ở cái tuổi này mà vẫn không vui ngày nào cũng tại vì con cái. Hiện nay bà lại đang đau yếu, không thể hoạt động nhiều được. Nếu chúng tôi ly hôn, có thể cha mẹ hai bên sẽ là đau khổ nhất, còn con cái nữa. Quyết tâm ly hôn là rất lớn nhưng không thể phủ nhận rằng tôi thật sự bị hoàn cảnh hiện tại chi phối.
Tôi không tìm đến lời khuyên của hai bên gia dinh vì biết chắc rằng khi công khai toàn bộ sự việc này, bên gia đình tôi sẽ khuyên ly hôn, còn gia đình chồng thì luôn muốn hàn gắn. Cũng muốn mô tả thêm rằng chồng tôi ngoài việc ngoại tình ra thì anh xét cho cùng vẫn là người cha tốt của hai đứa con. Nếu một lần nữa bỏ qua cho anh thì liệu 2 năm, 5 năm, 7 năm sau anh có tái phạm, hay là tôi mạnh mẽ bước ra khỏi cuộc đời anh để làm lại từ đầu? Cái tính trăng hoa này đã ăn vào máu anh hay lại chỉ là cảm nắng và anh sẽ thay đổi? Mong các bạn cho tôi lời khuyên chân thành nhất. Hãy đặt địa vị là tôi hoặc từng trải qua như tôi để giúp tôi sáng suốt hơn cho quyết định của mình. Xin chân thành cảm ơn.