Một người chồng như thế tôi còn mong đợi gì hơn, mà để đến bây giờ tôi tam su còn đi đến bước đường muốn ngoại tình để vơi bớt đi cảm giác chán chồng.
Tự ngẫm ra thì suy cho cùng phu nu như tôi cũng chẳng biết vì sao mình lại chán chồng, không còn cảm giác yêu thương hay muốn gần gũi chồng như trước kia nữa. Người ta vẫn thường hay tìm cớ chán chồng để đi ngoại tình, đằng nay tôi cũng chẳng thiết tha chuyện “nem chả, cơm phở” bên ngoài. Đơn giản là tôi không còn cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc bên chồng nữa mà thôi.
Ngày trước chồng tôi thường xuyên đi công tác tôi lại thấy nhớ, thấy mong. Cứ rảnh rỗi tôi lại nhấc điện thoại lên gọi cho chồng, tâm sự đủ chuyện trên trời dưới biển. Vậy mà sau này chồng tôi xin chuyển chỗ làm, công việc chỉ làm giờ hành chính, chẳng mấy khi phải đi xa nhà thì tôi lại quay ra chán chồng. Có những đêm nằm tôi suy nghĩ lý do vì sao lại có cảm giác đó, vì sao mà không muốn gần gũi với chồng nữa. Vợ chồng tôi vẫn còn trẻ, vẫn đang độ xuân thì đã già đâu mà lại chán nhau. Thế rồi nghĩ mãi, nghĩ mãi tôi vẫn chưa nghĩ ra lí do, đành lòng tặc lưỡi cho qua “kệ chuyện đến đâu hay đến đó”.
Tôi lấy anh vỏn vẹn mới được hơn 2 năm, trong khí đó có đến 4 năm yêu đương, hẹn hò, và thậm chí chúng tôi còn chưa có em bé vậy mà “lửa yêu” nhanh tàn, tôi sinh ra chán chồng, chán ngán gia dinh đến tận cổ. Ngày nào tôi cũng chỉ mong anh vắng nhà để mình được thoải mái, mỗi lần anh lại gần, ôm ấp là tôi chỉ muốn tìm cách khước từ, đẩy anh ra. Nhưng tôi không làm thế được, trách nhiệm của người vợ khiến tôi phải gượng ép mỗi lần gần anh, mỗi đêm ân ái.
Mấy ngày gần đây để thay đổi cảm giác, cũng coi như là giảm stress tâm lý “chán chồng” tôi thường xuyên cùng bạn bè đi mua sắm, thường xuyên đi du lịch dài ngày. Không biết liệu anh có nhận ra điều đó hay không, trước mặt tôi anh luôn tỏ ra ân cần, chiều vợ hết mực. Tôi muốn đi đâu, làm gì chỉ cần nói với anh một tiếng anh không bao giờ cấm cản. Thậm chí, muốn đi du lịch anh cũng sắp xếp mua vé để tôi đi. Kể cả có những lúc anh rất muốn đi cùng tôi nhưng tôi tỏ ý muốn được tự do anh cũng đồng ý.
Một người chồng như thế tôi còn mong đợi gì hơn, mà để đến bây giờ tôi còn đi đến bước đường muốn ngoại tình để vợi bớt đi cảm giác chán chồng. Tôi nghĩ “thử ngoại tình xem có thể tìm được cảm giác yêu thương chồng như lúc xưa không, thử ở bên cạnh người đàn ông khác xem họ có bằng chồng mình không…”. Tôi đang cố gắng cứu vãn tình cảm nhưng dù có cố đến đâu tôi vẫn không thể tìm được cảm giác mặn nồng khi xưa.
Phải chăng tôi chán chồng vì chồng quá hoàn hảo, hay vì cuộc sống của tôi quá êm đềm không mang lại cảm giác mới mẻ. Có lẽ nếu tình trạng này vẫn tiếp tục kéo dài rồi cũng đến lúc tôi li hôn, rồi cũng đến lúc tôi phải hối hận cho hành động của mình. Để tìm lại cảm giác yêu chồng tôi nên làm gì? Liệu có phải tôi đang mắc chứng bệnh tâm lý không? Tôi đang rất cần một lời khuyên chân thành của mọi người.
 
Top